Siêu anh hùng của chị

Nếu ai hỏi ký ức đáng nhớ nhất của Rin là gì? Em sẽ nói về khoảng thời gian cả gia đình đều có chung một niềm tin, rằng Rin sẽ chiến thắng căn bệnh. Trong bất kỳ tình huống nào, niềm tin đi kèm với tinh thần lạc quan, luôn nhìn về phía ánh sáng sẽ giúp chúng ta vượt qua những khó khăn. Và trên mọi nẻo đường, chúng ta không cô đơn, vì đâu đó luôn có tình người bao bọc lấy nhau”

Chiến binh K nhí của cả gia đình

Năm 2009 Rin phát hiện có u hạch ở vùng cổ. Ban đầu khi chỉ mới nổi vài cục cậu bé cũng được gia đình đưa đi khám và nhận được kết luận là chỉ bị hạch phản ứng, không sao hết. Cả nhà lại đưa bé Rin về, nhưng tình trạng hạch nổi ngày càng nhiều. Cả nhà lại đưa Rin đi khám ở viện khác, nhưng vẫn nhận được kết luận là nổi hạch phản ứng. 

Dù chưa thấy có dấu hiệu  gì bất thường khác, nhưng mẹ vẫn đưa Rin đến viện Đa khoa Đà Nẵng để khám lại. Lúc này, gia đình mới nhận được kết luận Rin bị u hạch trung thất Hodgkin giai đoạn 3. Chị gái bé Rin chia sẻ “Không chỉ với gia đình chị mà cả hàng xóm láng giềng đều điếng người đi khi nghe tin, thời điểm mắc bệnh Rin với bắt đầu vào lớp 1, nó còn quá bé để biết ung thư là gì”

Hành trình chữa bệnh đầy vất vả

Nhập viện điều trị tại BV Đa khoa Đà Nẵng tầm 1 tháng thì gia đình cô được thông báo chuyển tuyến viện vào Sài Gòn. Cả nhà cô lại nháo nhào chuẩn bị đồ đạc để đi điều trị chi Rin, hàng xóm đến thăm hỏi, người cho bánh kẹo, người dúi cho ít đồng đi đường. Ở cái xóm nhỏ nhà chị, người ta thân nhau như người nhà ấy, một nhà có việc là cả xóm xúm vào giúp đỡ. 

Ba mẹ chị bắt xe lên Sài Gòn, rồi lại lật đật thuê xe lên bệnh viện ngay. Bố mẹ chỉ mấy chục năm chưa bao giờ phải vào viện lớn nên phải loay hoay chật vật với đủ thể loại giấy tờ. Thời điểm đó, chị còn đi học chưa giúp gì cho ba mẹ được. Má kể, đến cửa phòng bệnh má bàng hoàng vô cùng. Một căn phòng 10 chiếc giường với 10 đứa trẻ và kèm theo người nhà, tổng thẩy hơn 30 người trong một cái phòng chật hẹp. Ba má nhìn nhau rồi lại nhìn cảnh trẻ con kêu khóc, người lớn than vãn. Dọc dài theo hành lang, mỗi gia đình một góc, trải chiếu nằm ngổn ngang trên cái nền gạch ướt sũng nước. Một khung cảnh không thể nào thảm hơn. 

Chiến binh K nhí kiên cường hơn gia đình tôi nghĩ 

Nghe má tôi kể lại, ngày đầu tiên chạy thuốc tóc Rin đã rụng sạch. Thằng bé bình thường nhí nhảnh hiếu động là thế mà giờ tiều tụy, xanh xao, ăn uống không vào, nôn ói, vật vã đủ các kiểu. Bàn tay vì lấy ven nhiều quá cũng hỏng luôn một đường dây gân. Tôi thương ba mẹ, thương Rin nhiều lắm. 

Và cứ thế, hết hóa trị rồi đến xạ trị. Những đợt xạ trị, là những lần khô khốc cả người, da vùng cổ cháy đỏ, bong tróc cả lên. Nhưng Rin cừ lắm, thuốc đắng đến mấy cũng uống được, cực mấy cũng chịu được. Khi nào mệt lắm, Rin mới nằm nghỉ. Còn đâu thì vẫn chạy nhảy, đùa giỡn với mọi người. Nhìn dáng vẻ hồn nhiên đó mà ai cũng không khỏi chạnh lòng.

Má kể, mỗi ngày trong bệnh viện, đều có những đám trẻ xúm tụm lại chơi với nhau. Buổi sáng tụi nhỏ chơi đùa với nhau hồn nhiên như thế. Nhưng đến chiều, một trong số đó đã ra đi. Mọi người xung quanh – những ai từng biết đến đứa trẻ đó đều bậc khóc nức nở. Ở nơi đấy như là một ngôi nhà chung của mọi người, nên việc ra đi của một đứa bé cũng không phải là nỗi đau của riêng một ai. 

Thế nhưng Rin kiên cường hơn tất cả gia đình nghĩ, ngay cả khi Tết năm đó suýt nữa nhà tôi phải ăn tết trong viện. Rin – cậu bé của tôi vẫn cứ líu lo nhảy chân sáo, miệng tíu tít nói cười trừ những lúc đau vì truyền thuốc. Sau đợt điều trị tích cực, bệnh của Rin cũng đã khả quan hơn rất nhiều. Cứ 6 tháng mới đi tái khám một lần. 

Trộm vía, Rin giờ đã khỏe mạnh hơn rất nhiều, em luôn yêu đời, sống tích cực lạc quan và ăn uống cũng ngon miệng hơn. Tôi cũng đã ra trường đi làm, và cũng tìm hiểu nhiều hơn về các sản phẩm giúp phòng ngừa ung thư quay lại với Rin. Thật may mắn, được bạn bè giới thiệu cho sản phẩm Fucoidan chiết xuất từ tảo nâu Mozuku. Rin vẫn sử dụng đều đặn từ đó đến nay, và có lẽ ông trời cũng thương thiên thần nhí nhà tôi, Rin khỏe mạnh và không có dấu hiệu tái phát. 

Cho đến nhưng giây phút khi chia sẻ câu chuyện của gia đình, chúng tôi vẫn vô cùng biết ơn tất cả những người đã giúp đỡ gia đình nhỏ của mình. Nếu ai hỏi ký ức đáng nhớ nhất của Rin là gì? Em sẽ nói về khoảng thời gian cả gia đình đều có chung một niềm tin, rằng Rin sẽ chiến thắng căn bệnh. Trong bất kỳ tình huống nào, niềm tin đi kèm với tinh thần lạc quan, luôn nhìn về phía ánh sáng sẽ giúp chúng ta vượt qua những khó khăn. Và trên mọi nẻo đường, chúng ta không cô đơn, vì đâu đó luôn có tình người bao bọc lấy nhau”

Mời cô bác cũng quý độc giả lắng nghe câu chuyện của bé Rin được chia sẻ trên Radio Tiếp Nối Hy Vọng

Hy vọng rằng với câu chuyện của bé Rin – chiến binh K nhí đầy dùng cảm, các chiến binh K khác đã có thêm nghị lực để vượt qua mọi khó khăn. Để tìm hiểu thêm các thông tin về bệnh u bướu và sản phẩm Fucoidan Nhật Bản chính hãng bạn hãy liên hệ tới Tổng đài miễn cước 1800 6527 để được giải đáp sớm nhất!

Sản phẩm xuất hiện trong bài viết không phải là thuốc không có tác dụng thay thế thuốc chữa bệnh

Đánh giá

Mời bạn bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

CHUYÊN GIA TƯ VẤN